Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

Quả hồ đào


Bạn thấy quả hồ đào chưa nhỉ, tôi được tặng vài quả chiều nay, chẳng biết có từ đâu nữa.

Cầm mà chẳng biết bóc vỏ thế nào, định lấy búa đập vỡ ra, nhưng nhìn kỹ, nó có một đường nứt nhỏ. Chỉ cần để một cái gì đó như cái khui sữa rồi bẫy ra, là vỡ ra ngay.

Nghe nói quả hồ đào mệnh danh là “quả trường thọ”, chợt nhớ truyện Trạng Quỳnh học hồi lớp ba, có quả đào trường thọ, ông lấy ăn trước Chúa Trịnh, lúc bị xử chết, ông nói, quả này ông ăn vào không trường thọ, ai dâng quả này là gạt Chúa Trịnh rồi.

Nhưng thôi nếu gọi là trường thọ, thì đỡ bệnh nào hay bệnh đó vậy.

Bạn nhìn tôi đang tách vỏ hạt hồ đào, hỏi:
- Định nói gì vậy? Khi không nói đến trường thọ với Trạng Quỳnh.

- Xem quả hồ đào này, mọi thứ tách ra được khi có một kẽ nứt. Mọi tương giao đổ vỡ bởi có một khoảng hở nào đó, nên người ngoài mới nhân đó mà bước vào hay nói ra nói vào.

Hiểu vậy, chỉ để khi có gì rạn vỡ, thì tự tìm xem khoảng cách đó từ đâu, chính sự giao động và biến đổi khí hậu khiến vỏ trái đất còn nứt nói gì đến tâm tư mong manh dễ chao đảo theo cảnh đời.

Khi thấy có rạn nứt, nhưng vì không biết mối rạn đó có trước khi ai đó đưa tay vào tách ra, nên cứ vô tình trách nhau, khiến không còn cứu vãn được mối tương giao, đồng nghĩa không cứu được tâm đang vỡ vụn bởi khổ sầu.


Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2016

Lướt trên sóng… đời

luotsong
Hôm đó không chụp được ảnh, mượn tạm hình trên internet

Có lần chúng tôi được xem nhiều người lướt sóng, và phải là mùa có sóng mới lướt. Giữ được thăng bằng đi theo ngọn sóng, không để sóng vật ngã có lẽ là sự tập luyện lâu dài. Khó mà biết trước ngọn sóng sắp đến là thế nào, cao hay thấp, mạnh hay yếu. Người đang trên ngọn sóng và những người đang xem đều không biết điều gì sẽ đến. Tuy rằng họa hoằn lắm mới có điều không may xảy ra. 

Có những con sóng dữ quá cao, vật ngã hầu hết những tay lướt sóng mới tập, nhưng cũng có những tay theo sóng mà lướt vào bờ. Theo sóng mà lướt vào bờ! Nhìn những đầu sóng trắng xóa mà người lướt sóng đang nương theo, như tung mình bay giữa trời cao. Bãi biển tập trung đông người đang theo môn thể thao này. Kỹ thuật được chỉ dẫn cặn kẽ trước để khi gặp những con sóng lạ biết cách giữ vững.


Đứng trên thành cầu nhìn xuống, thấy bạn có vẻ chăm chú quan sát, hỏi bạn đang nghĩ gì. À ! Đang nghĩ đến những chuyện vừa qua, Dù tập luyện nhiều nhưng sóng đời vẫn làm mình chao đảo, con sóng không lớn nhưng bất ngờ, nên không qua được. Nhìn những con sóng không định hình trước do gió thay đổi mà bao tay lướt sóng ngã xuống kìa.


Nhiều năm trôi qua nhưng hình ảnh lướt sóng hôm đó vẫn như bài học nhắc tâm trước những giao động. Những con sóng phiền muộn từ tin tức cập nhật những biến động dường như hàng ngày khắp nơi, khó mà có một giấc ngủ thanh thơi, nếu không biết cách lướt sóng để an ổn vào bờ, thì sự bất an sẽ lan rộng mãi trong tâm.