Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Giữa tiếng muôn trùng


Mới 5 giờ sáng, tiếng chim ríu rít gọi nhau, đi đâu sớm thế nhỉ. Chặp sau tiếng ve đầu hạ cũng cất giọng. Mỗi âm thanh có một chất giọng riêng, chẳng hòa vào nhau được, tạo thành một âm thanh đặc biệt của những buổi sáng sắp vào hạ. Lắng nghe tiếng nói của nhau đã khó khăn hơn. Tiếng người đã phải tăng cường độ âm thanh để người khác có thể hiểu mình nói gì. 

Cái gì cũng vậy vừa phải thì vui tai, êm tai. Quá nhiều và kéo dài luôn là gánh nặng cho tâm! Cho dù tiếng nhạc, hay tiếng nói nhẹ nhàng của một ai đó!

Nếu tâm bận chú mục vào đâu đó, âm thanh ồn kia dường như không có mặt, mắt và tai bận vào việc khác cho là quan trọng hơn. Người ta sẽ nhận ra cái gì mà mình đang coi là quan trọng nhất! Trừ trường hợp, cái không quan trọng kia có một dB (decibel) vượt quá tầm nghe bình thường (chẳng hạn 50 dB: nhạc nhẹ • 80 dB: đường phố ồn ào •  100 dB: tiếng búa đập. Người ta cho rằng quá 85 dB là nguy hiểm cho tai.)

Cả ngày hết âm thanh này đến âm thanh kia, mùa nóng thì tiếng quạt máy rù rù suốt ngày trong phòng làm việc!

Âm thanh đã cuốn hút tôi và bạn rồi tóm giữ tâm, khiến chúng ta vui khi vừa ý, buồn bực khi không muốn nghe mà phải nghe.

Trong dòng cuốn xoáy đó, nếu tình cờ để ý, sẽ nhận ra có một điều gì đó tĩnh lặng trong sáng giữa tiếng muôn trùng.