Tháng tư màu gì nhỉ, nhìn hai hàng cây bằng lăng tím cả khoảng
trời.
Bạn bảo tháng tư màu tím, cái màu bằng lăng mộc mạc như
hoang sơ như một thời chưa nhiều toan tính.
Tầm mắt nhìn xa hơn, cây phượng sắc đỏ rợp một khoảng trời
của nó, để nghe như tiếng ve và bài hát “màu hoa phượng đỏ như máu con tim…” của
một thời áo trắng và sân trường phượng đỏ.
Xe chạy vào khoảng rợp trời vàng của những hàng hoa Hoàng hậu.
Màu vàng kiêu sa. Như "áo người vàng ta về yêu hoa cúc", ngày đó chắc chưa có những
hàng cây hoàng hậu kiêu sa này. Từng chuỗi hoa vàng choáng ngợp.
Mọi thứ như thế, đổi thay như màu hoa theo từng tháng ngày,
có lúc rực rỡ có lúc ẩn khuất. Niềm vui nỗi buồn không giống nhau. Niềm vui của
mình có thể nguyên nhân cho nỗi buồn người khác.
Cảnh chỉ là nói lên những cảm xúc trong tâm của người đối diện.
Biết kịp như thế, những sinh khởi qua tâm, mọi thứ may ra trả về sự cân bằng,
sau những chuỗi thăng trầm trong từ ngày qua.