Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

chông chênh


Bức tranh có tên “Ly cà phê đu dây”, tuy không hiểu ý tác giả thế nào khi vẽ ly cà phê đứng chông chênh.

Thăng bằng thế nào để ly cà phê bình yên trên sợi dây đời mỏng manh như thế.


Nhưng nhìn kỹ, hình như nơi chúng ta đứng còn mong manh và nguy hiểm hơn, mà chưa từng biết vậy.

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Lịch ngày đa dạng


Lịch ngày đa dạng, khi chọn mua, chúng ta sẽ mua những gì tương đương với ý thích và khả năng có thể. Lịch càng đẹp như ngôi nhà lớn đầy đủ tiện nghi, khó có thể ai cũng được. 365 ngày như thế, đôi khi chỉ để nhìn và mơ ước.

Đời sống lúc nào cũng bày rõ ra trước mắt mọi điều, nhưng hình như có lẽ vì Đường mưu sinh mỗi bữa kéo lôi,
trò sân khấu đưa tay nắm bắt… nên rồi chẳng kịp nhận ra điều sáng tỏ đó.

Mỗi tờ lịch là một câu thư pháp được trích từ những gì có thể nhắc nhau tâm nên trong sáng tốt lành, đúng là ai cũng tin rằng mọi thứ do chính tâm chúng ta gây nên cuộc hí trường!
Bloc lịch để bàn 365 ngày kia mới nhắc rõ rằng, câu danh ngôn trích chỉ là một hàng nhỏ ở dưới chân trang, còn khoảng trống bên trên để ghi chú những gì cần làm, cần nhớ cho ngày hôm nay và những ngày sắp tới, nó ghi dấu những ngày đã qua những việc đã làm, những suy nghĩ đã chọn lựa. 



Khi đặt bút xuống viết lịch trình sắp tới, mọi thứ được định sẵn từ trong tâm mình, pha lẫn chút cái định của mệnh mà chúng ta đã định từ nhiều năm trước hay xa hơn là nhiều đời trước.

Bâng khuâng bạn nhỉ, có những nhắc nhở đơn giản mà trải qua hàng nhiều năm như thế vẫn không nhận ra!


Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Lịch năm - 52 tờ


Lịch 52 tuần, mỗi tuần một tờ. Lịch càng nhiều tờ, có nghĩa ngày qua thật nhanh, bạn sẽ thốt, mới đó mà qua một tuần rồi, cứ thứ hai rồi lại thứ hai. 

Cuối tuần nghỉ ngơi vui vẻ, nên mình ít khi thấy là đã cuối tuần, mà thường thấy, rồi lại bắt đầu một tuần kéo cày. Ít khi thấy có một tuần mới để hoàn thành những gì mình đang làm! Nên đầu tuần lại trở thành gánh nặng!

Ngày tháng vô tình, tâm người biến ngày tháng có linh hồn, mỗi ngày có một kỷ niệm nhắc nhở riêng. Ngày sẽ là ngày sinh của người này, ngày tử của ai đó. Ngày chia tay của người này, thì có một ngày sum họp của ai khác…

Một tuần sẽ qua rất nhanh, và tờ lịch thay đổi luôn, nếu cái nhìn không có gì thay đổi thì ngày tháng vẫn thế, trôi đi trong những tiếc nuối hoặc mong chờ, và chúng ta luôn bị ràng rịt trong vui buồn của người hay cảnh đem đến.


Và một tuần mới thật sự, là mới với một tâm hiểu rõ chính mình.

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

Lịch năm 12 tờ


Bức tranh trước mắt chúng ta trong một tháng, ngày cuối cùng, bạn lật tờ lịch đó ra phía sau, hoặc xé ra bỏ đi. Một chút bâng khuâng khi cầm tờ lịch, rất nhanh trong tâm chúng ta có nhiều cảm xúc, nếu là một tháng an vui, sẽ có chút tiếc ngày tháng qua, đôi khi cũng chỉ vì hình ảnh trên tháng này chúng ta ưng ý nhất trong những cảnh vật trên mười hai tờ lịch…

Sẽ thở phào, nếu tháng tới về trong một chuyến xa nhà quá lâu. Thở phào sắp tránh được hoàn cảnh gây phiền toái quá. Có chút thay đổi dù là gì đi nữa, vẫn là điều mong ước. Chúng ta thường mong có chút đổi thay, để cảnh đời ngay đây chưa như ý, hy vọng sẽ được như ý ở ngày tới.


Lịch từng tháng chỉ để nhắc sự sắp đặt việc trong tháng, ngày hẹn cũ đã qua, ngày hẹn chưa đến còn phía trước… nên khó kịp nhận ra giây phút chúng ta đang sống, dù mỗi ngày chính chúng ta đã đánh dấu trên lịch rằng một ngày đã qua. 

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Mẫu lịch một tờ


Lịch đã bày bán khắp nơi, lịch năm, lịch tháng, lịch ngày, lịch để bàn, lịch sổ.

Treo lịch năm một tờ, quanh năm chỉ thấy một bức tranh, với những ngày tháng chi chít. Nhưng sao làm tờ lịch một năm thế nhỉ? Chúng ta đã chọn lựa như thế, hoặc giả đã được tặng một tờ lịch cả năm như thế. Ừ nhỉ, như một đời người ngày tháng trôi qua như thế, đều đặn với một cảnh như thế cả năm! Cuộc sống như vậy là bình an hay nhàm chán? Có thể là bình an nếu mình chọn, có thể nhàm chán nếu muốn khác hơn nhưng không khác hơn được.

Có những bức tranh chủ nhân thích, dù là năm sau, cũng cắt bức tranh đó dán lên tờ lịch năm mới! Với cảnh mình thích là bình an, khi không vui lòng cảnh đó, thì bất an. Cảnh không khác, chỉ có tâm tư biến chuyển từng giờ từng ngày, và ít nhất trong muôn thứ không thể khác hơn đó, có một tâm tư vui buồn chúng ta thay đổi được, chỉ bởi nó trong tâm chúng ta.

Đời chúng ta đôi khi như vậy, cảnh có thể thay đổi đôi chút suốt vài mươi năm, chỉ hơi nhạt màu như hình ảnh trên tờ lịch kia, khi giữ lại nhiều năm, sắc màu cũng phai đi theo năm tháng.

Chỉ là biến chuyển của vô thường theo tiến trình thành-trụ-hoại-không, để nhắc việc gặp gỡ chia tay cũng dường như tương tợ. Cái vọng động không thể đứng yên một chỗ, nó trôi đi như ngày tháng đổi thay theo sáng lên chiều xuống.


Những thay đổi kia trên một cái nền sau lưng nó, điều đó quá tĩnh lặng, không dời đổi theo ngày tháng, khó mà nhận ra.