Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Qua màn sương dầy


Núi cao, buổi sáng sương mù, hình như kết nối 3G không đi qua nổi đám sương mù dầy đặc kia. Tín hiệu vẫn đang có, nhưng ...


Những ngọn đèn bình thường sáng tỏ trong tầm mắt, bây giờ đã biến mất trong sương dầy. Ngọn đèn còn thắp sáng không nhỉ. Ngọn đèn còn đó - người đứng cạnh nói- ngọn đèn vẫn sáng, nhưng sương mù trắng xóa nên không nhận ra đó thôi.

Nói gì thì nói, trước mắt vẫn một màn sương trắng, hay là màn mê muội vô minh của mình đây! Làm sao có thể tin!

Dần dà sương mỏng bớt, thấp thoáng lờ mờ chút ánh sáng không rõ nét, nhưng quả là giúp cho niềm tin vững vàng hơn.

Niềm tin chỉ được xác quyết nơi chính chúng ta, khi chính mình nhận ra được qua những lớp mê mờ trùng trùng vẫn là một bản tâm vốn trong sáng yên bình.


Cho dù chỉ là một thoáng, nhưng một thoáng đó giúp sức cho bước đi bởi con đường dài còn đang trước mặt, với những thói quen quá lâu cần gạn lọc, không thể sạch trong một sáng một chiều.