Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Không thấy bằng mắt

Đảo Cô Tô 9-2014  

Nghe đến đảo Cô Tô, tưởng là:
Cô Tô thành ngoại Hàn San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.
                                                                           (Trương Kế)

Nhưng Cô Tô chỉ là một quần đảo khi qua khỏi những đảo chập chùng của vịnh Bái Tử Long. Thuyền đi hơn hai giờ đồng hồ thì đến đảo.

Có lẽ sự thất vọng của khách đến đảo giống nhau, ở điểm, đảo có gì lạ! Nhiều người lên tiếng so sánh cho rằng có nhiều đảo nơi nào đó đẹp hơn đây nhiều.

Xe đi vòng quanh đảo, giữa là núi non trùng điệp, rừng nguyên sơ nghe như trong đó lời thơ “hồn nguyên tiêu ai kiếm lại cho mình(Bùi Giáng).

Đảo không có gì lạ, bãi biển cũng bình dị như những bãi biển đã qua. Nhưng có một điều ẩn chứa trong đó, là không khí nơi đảo xa này ít bị bụi mù của nhà máy làm nhiễm ô!

Cái đang nhìn thấy bị so sánh phê bình! Nhưng cái không nhìn thấy là hồn của đảo này thì ít khi được nhìn ra.


Cái không nhìn thấy, bàng bạc quanh mình, mà không biết. Quen khí bụi mù, hít vào không khí trong lành, thoáng chốc chợt nhớ lời các bậc thầy, cái hiện hữu không nhìn thấy bằng mắt nhưng hằng hiện hữu nơi con người nhỏ bé giữa trời biển bao la!