Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

Tháng mười hai


Lẩm rẩm gần hết năm 2014, cuộc sống lúc nào mà chẳng có một điều gì đó bận rộn nơi tâm.
Nhẹ thì thoáng qua rồi mất dấu. Nặng thì dùng dằng đôi ngày, rồi cũng qua.

Ngày tháng như phim chiếu trên màn ảnh. Trôi qua trôi cho đến khi chữ HẾT xuất hiện. 

Bạn hỏi đọc sách nghe nói đi đường chim, là sao?

Phương tiện đi trên mặt đất này thì nhiều. Người xưa cũng nhìn cánh chim bay không chạm trên đất mà nghĩ ra cách chế tạo chiếc máy bay.

Những gì nhìn thấy bằng mắt, có thể sửa chữa tiến bộ nhanh. Nhưng rồi ở thế kỷ này, cái không nhìn thấy bằng mắt còn nhanh hơn như truyền thông. Bây giờ thì tiến xa hơn, không thấy dây nối nhưng vẫn a lô được, vẫn điều khiển được, với một cái đưa tay, y như thần thông.

Có một chút khác biệt để có thể nhận ra,  những cái gọi là tiến bộ đều có trong suy nghĩ, giao động của tư tưởng mà vẽ nên. Cho đến khi chữ HẾT chấm dứt tư tưởng đó.

Nhưng cái nền để những đợt sóng tâm dấy khởi, thì sao?