Thời đại truyền
thông ở điểm cao, xa xôi bên kia đại dương chỉ cần một nhấp chuột là thấy nhau,
nhìn gương mặt nhau, nghe nhau nói. Nhìn thấy những gương mặt quen thuộc, có thể
đã xa rất lâu.
Vậy có cần gặp
nhau nữa không nhỉ? Nếu không, thì sao người ta phải bỏ công đi từ bên kia đại
dương về đây chỉ để gặp nhau, dù chỉ trong chốc lát, một hình ảnh quen thuộc.
Chúng
ta cần gì nhỉ! Có lẽ cần một người thật. Dù rằng qua màn hình có một người thật
đang ngồi trước màn hình bên kia, webcam mới ghi được và truyền đến mắt ta.
Chúng ta không muốn chỉ thấy nhau qua cái bóng!
Hóa
ra chữ “thật”, là một từ người ta mong muốn trong mọi sự, người thật, nói thật,
đối xử với nhau thành thật…
Và
trong cái mong manh không thật của tâm vọng động, chúng ta mới muốn biết “cái
thật”.
Bạn
nghĩ xem, nhận ra điều này có tương quan với điều chúng ta đang trăn trở trong tâm không.