Blog vắng chỉ 7 tuần, nhưng bảy tuần trong có một cái Tết.
Khởi đầu là trẩy lá, không phải lá vàng rụng, mà những lá mai còn xanh. Nhánh mai chịu cái lạnh trong trơ trụi. Như tâm phải chịu rời xa như những gì chưa tàn phai, còn xanh như lá.
Vườn mai trên đất trải đầy lá xanh. Sau đó chỉ còn chờ đến ngày đầu năm.
Chỉ một đóa mai duy nhất, cũng đủ báo tin xuân về!
Nhưng không, đôi lúc trở trời, lá trổ trước, hoa chậm hơn. Trong lá có hoa, trong hoa có lá. Như nhịp sống bình thường, trong những mải mê theo đuổi một ý nghĩ, một công việc, một tham vọng... thì tình cờ vẫn có một đóa mai vàng ẩn trong đó. Nên khi trời đã là xuân thì sức tỉnh vẫn đâu đó trong cơn mê dài.
Mừng gặp lại nhau, như sau mùa đông lạnh là xuân ấm.
(9 march 2013)