Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Trời thu

Ít có mùa trung thu năm nào trời không mưa, Đà Lạt chiều nào cũng mưa, buổi sáng sương giăng khắp. Nếu mặt trời lên bình thường thì có đâu những bức tranh đẹp cho đời. Ánh nắng lên sau đám sương mù, có một nét đẹp riêng.
Sương dầy, nhưng ánh mặt trời đang lên
Có lẽ đó là điều an ủi nhất cho chúng ta khi những ngày sương giăng khắp. 
Tuy vẫn chưa sáng lắm, nhưng hấy rõ sự tan dần của sương và mây!
“Đời đá vàng”, có một nhạc sĩ chọn tên như thế cho ca khúc của ông. Đá hay vàng, ngọc hay đá chỉ là do chính mình thể hiện. Chỉ là mình có nhận ra ngọc trong đá hay không mà thôi.

Cái bước ngoặt để nhận ra giá trị thật của mỗi người, thời điểm có sai khác nhưng phút bất chợt thì như nhau.

Người xưa thường hỏi ánh trăng ngàn năm xưa và bây giờ có khác, câu hỏi nhỏ bâng khuâng cho đời hay cho chính mình, bạn nhỉ!

Và mùa trăng thu một lần nữa đến với đời, nhắc rằng đã có một ngày năm xưa.