Cơn bão từ biển Đông đi vào, mọi sắp xếp cho ngày mai phải
đình lại, mọi toan tính phút chốc tan theo thông báo tin bão.
Cảnh và tâm dường như ít khi có cơ hội yên tĩnh, cả hai tác
động lên nhau, lúc thì cảnh bên ngoài rối ren, lúc thì tâm xáo trộn lo lắng, khiến
chúng ta thường xuyên bị một áp lực vô hình đè nặng trên tâm làm thân cũng rã
rời theo!
Khi nào là gánh nặng? có lẽ lúc chúng ta bị giao cho công việc không được vừa ý, và công việc không vừa
ý, dù việc đó nhẹ tự dưng cũng thành nặng như núi!
Chọn túp lều tranh thay vì ngôi biệt thự, chỉ bởi đó là điều
chúng ta chọn!
Việc tay trái vì thế đôi khi thành công hơn việc đang làm. Công việc làm vì ưa thích tự nhiên
hóa giải mọi áp lực!
Bạn đi du lịch, nghe thoải mái, nhưng người hướng dẫn kia, cứ
nói đi nói lại những điều như thế từ ngày này qua ngày khác, có thể sẽ là áp
lực thầm thầm, cho đến ngày bộc phát!
Công việc cần có ngày nghỉ cuối tuần để chúng ta tự do làm
những gì mình thích! Đến những nơi tự chọn…
Nhưng khi không được cơ hội như vậy, mọi thứ tăng thêm áp lực. Áp lực thật sự có thể chưa nặng nề lắm, nhưng vì không hóa giải được, nên tăng
tốc trên tâm lý, khiến chúng ta khó chịu nổi sức ép của công việc của những mối
tương giao không được tốt đẹp…
Biết rằng mọi việc thường bị tâm lý chi phối, mà tâm lý là
thuộc về chúng ta, may ra lúc đó có thể tự giảm bớt nhờ sự thư giãn về thân và
tâm, để không bị những tư tưởng làm tăng
tốc gánh nặng cho tâm.
Có những điều đơn giản, nhưng nhờ tình cờ nhận ra mới có thể
tự giúp lấy mình!