Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

Nước chảy đá...


Nước chảy đá mòn, chúng ta thường nghe như vậy.

Chiều đi vịnh Hạ Long, nhìn quang cảnh, gọi là kỳ quan thế giới thật đúng. Những núi đá chập chùng giữa sóng nước. Những khoảng nước bình lặng, tạo một cảm giác an toàn khi giông bão.

Động không lớn lắm, nhưng có những khoảng trống đủ để nghỉ ngơi giải khát và nghe hòa nhạc. Nhìn trên mặt đất những giọt nước nhỏ xuống từng ngày, thay vì làm mòn đất lại tạo cho đất một mô đất cao hơn. 

Cao mãi cao mãi cho đến khi chạm vào trần, nơi từng giờ từng ngày nhỏ dần một giọt nước.


Thay vì bào mòn đá như sóng biển kia, giọt nước này tạo một lớp đá mới. Chất vôi trong nước kia, tựa như những gì chứa đựng trong tâm mỗi người, nó xây dựng dần lên cảnh quan của người đang chứa nó trong lòng. Tạo ra một cảnh mới cũng chứa đựng những gì mà từng ngày từng giờ nghĩ suy và hành động.