Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

Ai là trạng sư!


Tôi nghe một người bạn làm Luật sư bảo với tôi rằng, vụ kiện nếu thân chủ có lỗi thì làm cho hòa, nếu hòa thì làm cho thân chủ thắng.

Tôi nghe, làm thinh, nghĩ bạn ấy thông minh hoạt bát, thì kết quả có lẽ được vậy, nhưng học Luật đâu phải để làm như vậy.

Sau, lối sống mỗi người một khác. Dần hiểu, mọi chuyện phải thay đổi tự trong tâm mới được.

Quan sát tâm, bạn có thấy mình mới là một “thầy cãi” đại tài không? Hễ có lỗi thì là lý do khách quan, nên kể như không có lỗi. Nếu không thì cũng do bên kia hiểu lầm, còn mình thì lúc nào cũng vô tội. Làm gì cũng vô tâm, hoặc với tâm thiện. Không ai nói gì tới mình được, nghĩa là mình tròn vo, không có một chút lỗi lầm.


Vì mình không nhìn ra những gì khởi nghĩ trong tâm, nên luôn bảo vệ mình một cách trung thành! Bao che không để ai kết tội gì được, cách gì cũng đủ lý lẽ để bào chữa cho trắng án, mà không biết, cứ nghĩ mình thật là vô tội như thế.

Nếu tâm mình là thế, thì còn mong gì chính mình tiến bộ được. Ngẫm nghĩ cho cùng, rồi ra điều gì cũng phải chỉnh sửa từ chính mình, bạn nhỉ. Mình cứ luôn nôn nóng cho mọi điều quanh mình tốt hơn, cho đỡ bất công hơn, nhưng lại không biết chính mình mới thật là bất công, khi luôn tìm cách “chạy tội”!