Mở trang Trao đổi, để
có dịp trao đổi. Bạn nhắn tin xin làm người bạn thầm lặng, chỉ vào đọc mỗi
ngày, vui là được rồi!
Hai chữ thầm lặng làm
tôi chợt nhớ đến đôi chuyện nào đó. Một đời người thế nào cũng có vài chuyện để lặng thầm đâu đó. Nhưng cái thầm lặng đó không phải thầm vì bạn biết rõ, chỉ thầm
với người bên ngoài.
Chưa biết còn là thầm,
biết rồi đâu còn là thầm nữa!
Chẳng hạn tôi vẫn biết
mỗi ngày có bước chân bạn đến thăm rồi về. Vậy là thầm nhưng không phải thầm
rồi nhé.
Có những cái thầm đến
nỗi chính chủ nhân không biết có một cái gì thầm đi qua tâm!
Nhìn một cành hoa, một chiếc lá rơi, hay cả những giọt mưa chiều nay. Có một cái biết thầm để biết những gì qua mắt mình, và thầm ghi nhận để trong tâm. Nhưng rõ ràng mình không hề biết! Thế mới là thầm chăng!