Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Cơn mưa giữa mùa


Cơn mưa giữa mùa, biết rằng trong mùa mưa, nhưng vẫn cảm giác cơn mưa đột ngột bất ngờ.

Cái cảm giác đột ngột bất ngờ, dù bạn chuẩn bị tâm tư thế nào đi nữa, khi gặp việc vẫn thấy đột ngột.

Một người bạn đau nặng, đến thăm, tâm đã thầm nói lời từ biệt, nhưng khi thấy bạn ấy thở ra không hít vào nữa, cảm giác bất ngờ. Cái tích tắc của mọi việc, chúng ta vẫn nghĩ rằng “đột ngột”, đến nỗi phải thốt lên rằng:
Cuộc chia tay bất ngờ hay báo trước,
cũng lênh đênh đầu sóng chập chùng.

Bạn có để ý cái sát-na giữa có và không? Hay đơn giản nhất là sát-na giữa tỉnh và mê, giữa bình yên và sóng gió. Mọi thứ bất ngờ đến chúng ta khó lường tâm tư thế nào.

Chúng ta muốn lường trước những cảm xúc của mình, nhưng vì sao khi gặp việc vẫn khó lường được phản ứng của chính mình!

Đó chính là bước sai biệt giữa suy nghĩ và cảm xúc. Giữa ý thức và cảm nhận. Chính vậy, sự hiểu trên ý thức không sao chạm được đến bề sâu của cảm nhận.


Sự suy nghĩ dù sâu sắc đến đâu không chạm được đến tận cùng, vì cái vọng động không biết được cái không vọng động, bạn ạ.