Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

Đi lối nào


Ra đến bờ sông, nhìn đám lục bình vây kín, không còn lối nào để chiếc ghe nhỏ ra.
Chúng tôi nhìn bờ bên kia, gần thôi, nhưng chẳng thể đi trên đám lục bình vây kín kia, ghe cũng không thể chèo được.

Sau cùng tất cả người trên ghe, người biết chèo thì cầm chèo, người không biết chèo thì dùng những nhánh cây hết sức gạt những đám lục bình giạt ra chừa đủ một dòng nước nhỏ cho ghe đi. 

Những đám lục bình trôi kia, khi đã đan kết vào nhau, không dễ gì giạt ra được.  Bây giờ đứng trước đám lục bình, mới giật mình, có những điều buông trôi, chúng ta xem nhẹ, đến lúc đan kết dầy đặc, thì trong chốc lát khó mà dẹp được.

Đến lúc muốn đi cũng khó mà đi nhanh khi bị vây quanh những thói quen thả trôi!