Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Đâu là giá trị


Chúng tôi đến trước một ngôi biệt thự. Chị nói: Căn nhà này trị giá trên mười triệu bảng anh. Một số tiền tôi chẳng thể mường tượng là bao nhiêu, vì chẳng bao giờ nghe đến con số lớn như vậy. Thấy nói vậy có lẽ cũng chưa đủ để tôi quan tâm, nên tôi được nghe thêm về nhân vật chủ toà nhà này, với chức danh chắc hẳn là một người quan trọng.

Và người khách đang trong đang trong ngôi nhà mà chúng tôi mong được gặp kia, phải là một nhân vật có tầm cỡ quan trọng hơn chủ nhân, quan trọng hơn giá trị căn nhà.

Tôi chợt nhớ đến Hoàng tử bé:



Nếu anh nói với những người lớn: “Tôi có một ngôi nhà kiều diễm xây bằng gạch hồng thắm, với những chậu hoa phong lữ thảo ở bệ cửa sổ, và những cặp bồ câu đậu ở mái nhà..." họ sẽ không thể nào hình dung ra được cái nhà của anh.
Phải bảo họ rằng: “Tôi có thấy một ngôi nhà trị giá một trăm nghìn phật lăng." Thì khi đó họ sẽ thốt to: “Ồ! Sao mà xinh thế nhỉ."
Vậy đó, nếu anh bảo: “Bằng chứng hoàng tử quả có thật ở trong đời, ấy là chú rất quyến rũ dễ yêu, chú cười, chú muốn một con cừu. Một phen người ta muốn một con cừu, thì đó là một phen có đủ bằng chứng là người ta hiện hữu", thì những người lớn sẽ nhún vai và coi anh là con nít!
Nhưng nếu anh bảo: “Tinh cầu từ đó hoàng tử tới đây là tiểu tinh cầu B 612" thì khi đó họ sẽ tâm đầu ý hiệp với anh ngay…

Người đang trong nhà đó, giá trị không thể đo tính bằng những gì đã kể, những gì đã kể chỉ là để kể, chẳng mang một giá trị thực.

Nhưng tôi cũng xin vụng về nhập đề tả rằng, có một người chỉ với áo vải nâu, còn gì nữa nhỉ, người đó không có gì hết, ngoài một trái tim tỉnh thức.

Và mọi người vượt ngàn dặm đến đây, không phải vì căn nhà triệu bảng anh kia, mà chỉ vì người áo nâu có trái tim tỉnh thức.

Cái giá trị chỉ được nhận ra khi chính những người tìm đến với một trái tim khao khát sự tỉnh thức.

Tôi còn ắt muốn nói:  
“Thuở xưa kia từng đã một lần hoàng tử bé con, bé nhỏ, đã từng phen lưu trú tại một tinh cầu chơi với bé bỏng, bé tí, có lớn hơn tí chút hoàng tử mà thôi, và hoàng tử đã từng có thiết tha mong chờ một người bạn thiết..." Đối với những ai am hiểu cõi đời tồn sinh mát mẻ, thì đó thật quả ắt có vẻ xác thực chân chính hơn nhiều.  [Hoàng tử bé- Bùi Giang dịch]

Cái người bạn thiết mà chúng ta hằng mong chờ kia, có là ai xa lạ! Các bậc thầy thuờng bảo thế.