Có những nỗi khổ thời đại
dành riêng cho những người “ảo”, loay hoay mãi với “no internet access”. Skype
với liên lạc toàn cầu kia, bỗng chốc hóa thành giấc mộng. Nhìn lại mình ngồi
đây, còn những hình ảnh vừa nói cười cùng nhau, như thật, đã thành giấc mộng chỉ
bởi “no internet access”.
Khi không còn trong vùng
phủ sóng của đời nhau, thì sao nhỉ. Không cách gì nói cho nhau nghe được nữa.
Còn sống đây mà đã thế, đến “mai kia” khi đã “no internet access” chỉ còn mong chờ
gặp
trong giấc mộng, mà có khi “mộng còn chưa thấy”.
Có những người chỉ còn gặp
trong giấc mộng, thức giấc biết là mộng, nhưng vẫn nghe lòng an ủi. Cảm giác lạ
thật! Thế đó, tự biết mình sẽ thế nào ở đời sống đâu đó khi bước ra khỏi cõi trần
gian đầy đau khổ nhưng đầy yêu thương này. Sẽ mãi quanh quẩn giữa mộng và thật.
Các Bậc thầy hay bảo: Hãy
xem bạn nhìn thế giới đang sống thế nào, thì cuộc sống nơi kháccũng thế. Hễ bạn
tin có thiên đường thì địa ngục có thật. Hễ thật thì tất cả đều thật. Kể cả người
ảo trên mạng internet này, đôi khi chưa gặp, nhưng vẫn làm điêu đứng tâm hồn
nhau.
Kẽ ánh sáng chiếu qua mỏng
mảnh như thế, nhưng nếu bạn để ý cũng đủ giật mình, về tính chất huyễn ảo. Có
thể chỉ một thoáng rồi thôi, nhưng sẽ để trong lòng nhau một chút suy nghĩ về
những khổ sầu khi chẳng thể liên lạc được với nhau. Muốn chấm dứt những sầu muộn
đó, thử nghĩ lại một chút về những gì đã biến mất khi rớt mạng. Chờ đợi, nghi
ngờ… rồi quay quắt kiếm tìm…
Thế đó, con đường mòn
muôn kiếp là thế. Trong khi loay hoay chờ kết nối được mạng, bạn có ngạc nhiên
khi thấy thế không. Nếu ảo là thật như thật, thì cái thật đây là sao nhỉ! Các Bậc
thầy đã nhắc nhở biết bao lời, về những gì đang vật vã trong tâm ta, đang trước
mắt ta đó chỉ như là sóng nắng, như thành càn thát bà, như lầu sò chợ biển, như
hoa đốm, như giấc mộng, như những ảo hình ta đang đối mặt vui cười trông đợi…
Từng chút từng chút, lời
nhắc nhở như nước ngấm dần vào lòng đất khô cằn, để nhánh cây khô kia có một
ngày trổ hoa đẹp!
-----
Những danh từ sau để chỉ
những cảnh ảo hoá không thật:
- Thành càn thát bà: Thần
Càn-thát-bà thường dùng ảo thuật tạo ra những cảnh thành đô, những thành quách ấy
phút chốc tan biến.
- Lầu sò chợ biển (thần
lâu hải thị) = Ánh sáng soi bể giọi lên trên không thành muôn hình vạn trạng,
ngày xưa cho là vì con sò thần hóa ra và gọi là thận lâu hải thị 蜃樓海市 lầu sò chợ biển.