Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Bao la hay không


Đóa Tulip, ban đầu nhìn ngỡ là màu đen, nhưng nhìn kỹ có pha chút sắc tím, vậy là tím than! Màu hoa sậm, tôi chưa thấy bao giờ, chỉ thấy những rừng hoa Tulip đủ màu vui tươi. Bây giờ góc vườn này có vẻ lạ với khóm hoa Tulip sẫm màu.
Tulip nơi công viên 28 April 2012

Công viên khá rộng, những con đường đi bộ, theo em là chạy bộ. Em cho biết đã chạy ba vòng công viên này, em đưa tay chỉ, nhưng đường quanh co nên không thấy được hết con đường. Chúng tôi đi mãi, thấy nó rộng bao la. Tôi bảo, công viên này rộng đấy chứ. Em lại cười, với con thấy nó nhỏ, ban đầu con cũng thấy nó bao la, nhưng bây giờ quen rồi, thấy đi một chút đã hết.
Đây chỉ là một góc nhỏ thôi

Điều đơn giản quá, mới gặp thấy sao mà bao dung, rộng rãi. Chính thế chúng ta mới chọn đến gần. Nhưng khi đến gần một thời gian thì thấy sao chật hẹp nhỏ nhoi, những gì bao la như ngày đầu, hình như chỉ là chút hào nhoáng bên ngoài. Sự quen thuộc trở thành bình thường (không dám nói là tầm thường), nên không còn trân trọng nữa. Sự thất vọng mãi nơi đời, là vậy.

Hay chính khi quen mắt mọi cái biến mất! Krishnamurti thường nói đến việc này với bức tranh treo tường. Ngày chúng ta mới đem về trang trọng treo giữa phòng khách, ngắm nghía mãi không chán. Chỉ sau một thời gian bức tranh biến mất, chúng ta không còn để ý nó đang treo trên tường, nhưng khách đến lại trầm trồ về bức tranh mà với chủ nhân lại không có giá trị như lời khen nữa!

Chúng tôi đi tiếp, và em nói, chỉ có vậy thôi, bên kia là cổng lúc nãy chúng ta vào. Tôi nhìn theo, à khóm Tulip mà tôi đã chụp hình với sự ngạc nhiên, bây giờ đoá hoa tím sẫm, sẫm hơn khi ánh chiều nhạt. Nó gần như một đoá hoa Tulip đen! Và mọi sự kết thúc như thế, để trở lại từ đầu.

Em giới thiệu thêm những đoá hoa lạ nơi đây. Nó sẽ lưu dấu trong ký ức, khi tôi không còn dịp trở lại, nó sẽ đẹp mãi! Khi chỉ còn là chiếc bóng trong ký ức. Nó trở thành pháp trần quấy nhiễu tôi trong những lúc tĩnh lặng.

Cái bao la nơi công viên xa lạ kia, lại không rộng lắm với những ai quen thuộc. Sẽ như một bài học nhỏ.

Mọi sự sẽ cứ lặp đi lặp lại cho đến khi những gì các Bậc thầy nhắc nhở, tỏ sáng trên từng bước chân.