Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

Làm thinh mà đi


Có những khúc quanh nguy hiểm

Khi nói với nhau một lời dứt khoát, mọi chuyện vẫn chưa quyết định, bởi chỉ mới trên lời.
Còn khi tâm dứt khoát, đến lời không thể mở miệng mà nói.
Sự dứt khoát phải từ tâm, nó thầm thầm cho đến khi đủ kết thành một quyết định không thể thốt ra thành lời.

Em đã quyết định nhiều lần, em muốn từ bỏ những gì ngăn bước tiến của em, em không muốn mình phải từng ngày thấy vô nghĩa khi vui cười với những gì mà lòng em cho là hạnh phúc.

Vậy mà em vẫn không dứt khoát được, dù đã nhiều lần nói chia tay.

Đó là con đường mòn muôn thuở của tâm vọng động. Khi thấy chiều hướng đi ngược những gì em chọn, là đèn vàng dường như nhấp nháy báo hiệu, một cái đạp thắng dừng.

Sự bất giác hay lơ đễnh khiến xe vượt qua đèn đỏ, qua các bảng cấm báo ngược chiều. Thỉnh thoảng em biết mình đang đi sái đường, và nên trở về. Nhưng điểm đến là một điều còn nhiều hấp lực.

Tôi nhìn bước chân em loạng choạng trên đường không đúng hướng em đã chọn. Bên nước ngoài có những bảng khuyến cáo rất vui, hãy gọi ngay số điện thoại cấp cứu nếu thấy một người say đang điều khiển xe. Nhưng làm sao để biết người trên xe là say, trên bảng vẽ hình một chiếc xe chạy cán qua lằn phân cách đường. Khi đang say, bạn sẽ nhiều lần chạm vào đường ranh, nếu lệch hẳn qua bên kia đường, tai nạn sẽ xảy ra, không  phải cho đời xe, mà là cho đời bạn.

Cứu niềm tin nơi chính mình cũng là cứu niềm tin nơi chính người, mà trên đường gọi là hãy cứu lấy sinh mạng.