Khi dự định không được như ý!Thật khó bình thản. Hóa ra đời sống mỗi người chỉ muốn tự
do theo ý mình, có nghĩa là không thực sự “tự do”, mà bị lệ thuộc chặt chẽ vào
ước muốn.
Điều đơn giản
này các Bậc thầy nhắc nhở mãi, nhưng thật khó nhận ra. Bởi khi được “như ý” như
lời chúc đầu năm, thì có gì để suy nghĩ nữa chứ. Sự hân hoan che mờ, khiến
không nhận ra rằng bị mình lệ thuộc quá mạnh vào một mong ước. Sự đau khổ ngay
đó, nếu mong ước đang thành tựu bị đổ vỡ hay tan biến.
Loay hoay
mãi, trời chuyển mưa, khiến mạng nơi chốn xa xôi này khó nối được. Tự bảo chẳng có
gì, không làm việc này thì làm việc khác. Nhưng cảm giác giống như một đứa trẻ
muốn chạy ra sân chơi bị bố mẹ cấm. Tội nghiệp đứa bé còn quá nhỏ không hiểu được
sự không như ý là thế nào. Vậy mà bây giờ, nhìn tâm loay hoay kia xem, có khác đứa
trẻ không nhỉ.
Sự nhiệm mầu
của pháp Phật không hẳn là một phép lạ gì xa lạ, mà ngay nơi cuộc sống hằng
ngày của mình. Tâm bôn chôn kia, một thoáng có ánh sáng soi chiếu đến, như một
chất phèn lóng trong nước đục, tâm lắng lại với những lời kinh, ban đầu xem ra
không dính dáng gì đến đời thường, nay hiển hiện rõ nơi từng niệm khởi.